Một chú chuột nhìn qua khe tường, để ý thấy vợ chồng chủ nhà đang loay hoay mở cái hộp to. Chú nhủ thầm không biết trong đó đựng gì: bơ sữa, thịt bánh? Chú bàng hoàng suýt té ngửa khi thấy chủ nhà lấy ra một cái bẫy chuột thật to. Chú run rẩy, lần mò chạy ra phía sau trang trại và nói to cho các gia súc nghe:
- Các bạn ơi, chủ nhà vừa mua một cái bẫy chuột. Cái bẫy to lắm!
Cặp vợ chồng già cục tác vài tiếng rồi đáp:
- Xin lỗi chú, chúng tôi thông cảm vì đó là mối quan tâm sinh tử của chú. Nhưng việc gì đến chúng tôi. Xin chú đừng quấy rầy nữa, và hãy để chúng tôi yên.
Quay sang chú heo, chú chuột cũng nói:
- Họ đặt bẫy chuột trong nhà.
Nhưng chú heo trả lời:
- Tôi biết làm sao bây giờ. Tôi sẽ nhớ đến chú trong kinh nguyện hằng ngày của tôi.
Chú chuột bèn chạy đến cô bò đang chậm rãi nhai cỏ. Cô bò phán:
- Cái anh này lạ chưa, việc ấy có liên can gì đến tôi mà tôi phải bận tâm.
Chú chuột buồn bã bỏ đi. Bây giờ chú biết phải tìm cách đối phó với cái bẫy một mình. Đèn nhà ai nấy sáng! Việc của chú, chú phải tự lo. Ngay đêm đó, trong nhà có tiếng bẫy sập. Bà chủ nhà vội vã chạy ra để xem xét sự tình. Trong đêm tối bà không biết là chiếc bẫy đã sập vào đuôi một con rắn độc. Bà bị rắn cắn phải đưa đi cứu cấp. Trong thời gian bà lên cơn sốt vì nọc độc, người chủ nhà giết cặp gà để nấu cháo cho vợ ăn. Bịnh tình bà trở nên trầm trọng, hàng xóm đến chăm sóc, phụ giúp gia đình. Chủ nhà giết chú lợn để đãi khách.
Bệnh tình bà chủ nhà trở nên nguy kịch hơn... Bà mất sau cơn sốt nặng. Người chủ nhà đành giết cô bò để thết đãi bà con họ hàng xa gần khi họ tụ hợp về để an táng vợ ông...
Cùng suy ngẫm xem... !