A1K42 Phan Đăng Lưu-Nghệ An
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

A1K42 Phan Đăng Lưu-Nghệ An

Yêu cầu các Member sử dụng Tiếng Việt khi Post bài
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 Duyên nợ và duyên phận

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
numlock

numlock


Nam Tổng số bài gửi : 77
Registration date : 29/05/2008

Duyên nợ và duyên phận Empty
Bài gửiTiêu đề: Duyên nợ và duyên phận   Duyên nợ và duyên phận Icon_minitimeWed Jun 04, 2008 3:27 pm

Em đã im lặng và đã lắng nghe được rất nhiều. Nếu nói lời cảm ơn thì có vẻ khách sáo quá anh nhỉ? Anh không muốn nghe em cảm ơn mà, em biết, cho nên em chẳng cảm ơn anh đâu! Một ánh mắt biết ơn thì sao? Anh cảm nhận được chứ?

Em thảng thốt giật mình, bỗng biết ơn rất nhiều tình cảm của anh, em không nghĩ em "ở hiền gặp lành" nữa, mà là anh đã biết chịu đựng và kìm chế. Nhưng mà em muốn mắng cho anh một trận, có nhất thiết phải send lên web thế không? Em không trả lời email không có nghĩa là em không đọc được mail anh gửi. Anh làm em thấy xấu hổ thế nào ấy, dù có thế nào thì cuối cùng cũng phải có... điểm dừng.

Cuộc sống là những sự ngẫu nhiên, tình cờ, bất ngờ. Nhưng rồi sẽ có một điểm dừng nào đó, vào một thời điểm nào đó, vừa đủ để ta nhận biết được cảm xúc của chính mình, vừa đủ để ta hiểu mình cần gì, muốn gì, nên làm gì và không nên làm gì. Không phải tất cả mọi lựa chọn đều đúng, nhưng lúc này, em thấy anh đã có một sự lựa chọn đúng. Không phải là chạy trốn, không ai thành công khi chạy trốn tình cảm thật sự của mình cả, chỉ là mình sống một cuộc sống khác, làm một công việc khác ở một môi trường khác. Tất cả những cái khác đó sẽ cuốn anh vào guồng quay của nó và sẽ tạo cho anh những thói quen mới.

Em nghiệm ra rằng sự việc gì, điều gì cũng rất dễ dàng trở thành thói quen nếu như nó diễn ra hàng ngày, liên tục trong cuộc sống của mình. Nếu anh lúc nào cũng nhớ đến em, nghĩ đến em thì chưa hẳn đó đã là cảm xúc thật sự đâu, mà có thể đó chỉ là một thói quen thôi. Đừng cố gắng quên em vì điều đó là không thể với anh, em rất hiểu. Anh đừng nghĩ đến em nữa, lâu dần cũng sẽ trở thành thói quen cho mà xem, rồi anh sẽ thấy rất bình thường, thậm chí ngạc nhiên vì nhận ra em thật sự cũng không "quan trọng" như anh vẫn tưởng!

Cho đến một ngày kia, em sẽ chỉ còn đọng lại như là một kỷ niệm trong anh, thế thôi! Em đã nói anh và em chỉ có duyên nợ mà không có duyên phận mà. Duyên nợ là một sợi dây vô hình trói chặt người này lại với người kia, "bắt" người này phải sống vì người kia một cách vô điều kiện, chưa có ai giải thích hay phân tích được nguyên nhân cũng như hệ quả của thứ tình cảm ấy. Duyên nợ giống như một vòng xoay ấy, khi anh bị trói chặt vào em thì em lại bị trói chặt vào một người khác, một người khác lại bị trói chặt vào một người khác nữa, cứ như thế, không có hậu, và đó là khi ta cần nắm bắt được điểm đừng để dừng lại, nhưng không phải ai cũng dễ dàng nhận thấy điểm dừng ở đâu, vào lúc nào.

Như em, đã mất 4 năm để "trả giá" cho một nhịp tim đập lỗi. Duyên nợ cuối cùng chỉ còn là kỷ niệm. Còn duyên phận, nó là một sợi dây hữu hình gắn kết hai con người xa lạ lại với nhau dù muốn hay không muốn, do bởi quyết định của chính họ hoặc được quyết định bởi người khác. Nhưng sự gắn kết ấy kéo dài được bao lâu lại phụ thuộc vào chính những người bị gắn kết. Cuộc sống có quá nhiều ngã rẽ, quá nhiều thử thách, quá nhiều mối đe doạ rình rập. Em sợ lắm, sợ mình không đủ niềm tin để vượt qua chúng, sợ mình không đủ sức để gìn giữ những gì thuộc về mình, sợ mình không đủ sức chịu đựng để vun đắp cho niềm hạnh phúc nhỏ nhoi có được, sợ mình không đủ kiên nhẫn để chờ đợi và hy vọng, sợ mình không đủ bao dung để tha thứ…

Đừng cho rằng em bi quan, mà đó là thực tế của cuộc sống đấy chứ. Đôi khi em cũng không hiểu mình còn cần gì, tìm kiếm gì nữa trong khi bên em có anh rất hiểu em, rất yêu thương em. Vâng, giá như em chỉ có một chút tình cảm nào khác với anh thôi, em sẵn sàng cho anh và em một cơ hội. Nhưng em không có, không thể có. Em không biết những lời em nói, những việc em làm để anh ghét em lại có… tác dụng ngược lại như vậy! Hình như anh đã đau lòng về em thì phả. Vâng, em không muốn thế, hoàn toàn không muốn. Lời xin lỗi lúc này cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa cả. Viết để cho anh yên tâm rằng em đã biết em được "tự do" rồi.

Đừng lo lắng cho em, anh biết là em rất nghị lực mà, em sẽ sống tốt cuộc sống của em. Dù cuộc sống có thế nào thì em vẫn không thôi mơ về một mái ấm gia đình với một người chồng tốt và những đứa con xinh xắn… Em tin ông trời rất công bằng anh ạ, mình sẽ nhận được những gì xứng đáng phải không anh? Hãy tin như thế nhé, bố mẹ anh sinh ra anh thì nhất định ông trời sẽ sinh ra một nửa cho anh. Người phụ nữ ấy tốt hay xấu phụ thuộc vào cách sống của anh đấy, em tin như thế!

Anh mong muốn một người vợ như thế nào thì hãy sống như thế nhé? Đừng bao giờ so sánh gì cả! Hãy tự chăm lo cho bản thân mình là tốt nhất. Một người đàn ông thật sự nên sống như thế nào nhỉ? Sau tất cả những gì anh đã trải qua, em tin anh,

Em, đọc xong email của em anh cảm thấy bình an và thanh thản lạ kỳ. Anh đọc đến 6 lần rồi mà vẫn chưa thấy đủ, vẫn chưa cảm nhận hết ánh mắt (biết ơn) của em. Cảm ơn em đã lên tiếng, đây là những lời tử tế nhất và nhiều nhất từ em mà anh nhận được đấy. Lúc này anh thật sự rất hạnh phúc. Anh không tưởng tưởng nét mặt em sẽ tức giận thế nào khi anh lại chia sẻ những lời riêng tư của em lên web, cho những người anh không quen biết, nhưng lại an ủi và chia sẻ với anh. Thà được nghe em mắng còn hơn là sự im lặng của em.

Anh lại có hành động ngốc nghếch rồi đây, nhưng như thế mới là yêu thực sự phải không em? Trước kia anh luôn nghĩ không có gì là không thể, chỉ cần muốn là sẽ bằng mọi cách, anh biến cái không thể đó trở thành của mình, nhưng em đã chứng minh cho anh biết vẫn còn tồn tại những thứ không thể và không phải cứ muốn là được! Anh xin lỗi nhé, xin lỗi vì tất cả, "I’m sorry I love you". Anh sẽ sống và làm việc hết mình, hy vọng anh sẽ có được những thói quen mới, không có em trong đó. Đương nhiên là anh mong muốn một người vợ tốt rồi, anh không so sánh, nhưng chỉ mong cô gái ấy bằng một nửa em thôi!

Hiện tại, quên được em là điều không thể! em thân mến.
Bạn đọc được những lời của người con gái tôi yêu chứ? Người mà bạn cho rằng có suy nghĩ giống bạn. Vì sự chia sẻ của bạn rất sâu sắc đến tôi mà tôi post những lời ấy lên để bạn hiểu thêm về em. Những suy nghĩ mà tôi có được cũng là nhờ em cả, tôi trở nên tốt thế này cũng là nhờ em. Tôi là một thằng đàn ông may mắn. Nếu không gặp em, yêu em, tôi không biết cuộc sống của tôi hiện giờ thế nào cả....!

Theo bạn thì duyên nợ và duyên phận là gì ....???
Về Đầu Trang Go down
Thái Hằng
Admin
Thái Hằng


Nữ Tổng số bài gửi : 348
Age : 36
Đến từ : Someone's heart
Registration date : 14/05/2008

Duyên nợ và duyên phận Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Duyên nợ và duyên phận   Duyên nợ và duyên phận Icon_minitimeWed Jun 04, 2008 6:44 pm

dai` qua' no co du kien nhan ma doc nua! hehe
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/gnah17
thanhvinholala
Admin
thanhvinholala


Nam Tổng số bài gửi : 244
Age : 36
Đến từ : Đông Etỉpoat
Registration date : 20/05/2008

Duyên nợ và duyên phận Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Duyên nợ và duyên phận   Duyên nợ và duyên phận Icon_minitimeThu Jun 05, 2008 7:56 pm

Hưmmmmmmmm..............
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Duyên nợ và duyên phận Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Duyên nợ và duyên phận   Duyên nợ và duyên phận Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Duyên nợ và duyên phận
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Duyên tình cá nước....

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
A1K42 Phan Đăng Lưu-Nghệ An :: Truyện Truyền Kỳ A1 :: Truyện Ngắn & Truyện Dài-
Chuyển đến